Đêm hè trăng sáng, ánh sáng trắng nhàn nhạt trải khắp đêm khuya. Khương Khanh Nhi vốn đã ngủ say, nhưng tiếng khóc của trẻ con ngoài phòng lại đánh thức nàng. Nàng bèn vén màn, ngồi dậy trên giường.
Trong phòng có thắp một ngọn đèn xanh, cửa sổ khép hờ, ánh nến lay động nhẹ nhàng. Vú nuôi đã bế đứa nhỏ đi, bên giường chỉ còn cung nữ Ninh Vi đang hầu. Ninh Vi khẽ nói:
“Hoàng hậu nương nương không cần dậy, tiểu hoàng tử đã có nô tỳ trông chừng.”
Ban đêm trẻ con thường hay quấy khóc, chuyện đó vốn là bình thường, chỉ là cần người dỗ dành. Trên cửa phòng hắt xuống bóng vú nuôi, đang nhẹ nhàng ru dỗ đứa nhỏ, nhưng tiểu hài tử vẫn không ngừng khóc nỉ non.
Khương Khanh Nhi lặng lẽ nhìn, đó là con của nàng, tận mắt chứng kiến cảnh ấy khiến lòng nàng không khỏi xót xa. Nàng bỗng mở miệng:
“Đem Hách nhi ôm vào đây.”
Ninh Vi không hỏi nhiều, liền ra cửa truyền lời. Chỉ một lát sau, vú nuôi đã bế tiểu hoàng tử trở lại, động tác nhẹ nhàng, sợ làm phiền đến hoàng hậu nương nương, khiến nàng không vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT