Ngay khi Triệu Viêm quay lưng về phía bọn họ, đang hết sức chuyên chú thu lấy đóa hoa lan thần bí, Nguyễn Nam Phong lặng lẽ tạo ra một đạo cấm chế, truyền âm nói: "Không cần lộ ra khác thường. Chư vị, chẳng lẽ các ngươi cam tâm mặc cho Triệu Viêm bài bố hay sao?"
Mấy người đưa mắt nhìn nhau, duy chỉ có nữ tử họ Sầm nghi hoặc lên tiếng: "Nguyễn sư đệ, ngươi nói vậy là có ý gì? Thực Tâm Trùng ở trong Nguyên Thần của chúng ta nhìn chằm chằm, chỉ cần động niệm là chết ngay lập tức, không nghe theo mệnh lệnh thì còn có thể thế nào?"
"Không thể thế nào, nhưng ta không muốn khoanh tay chịu chết."
Nguyễn Nam Phong cười lạnh: "Họ Dư nói đã đưa Ngô sư muội bọn họ an toàn rời khỏi Khôi Âm Tông, ta thấy chưa chắc. So với việc tốn công đưa bọn hắn ra ngoài, trực tiếp giết người diệt khẩu lại càng dễ che mắt thiên hạ. Nếu không phải chúng ta may mắn đột phá tầng thứ tám, đối với hắn còn có chút tác dụng, thì sớm đã không biết là người hay quỷ rồi. Sầm sư tỷ, chẳng lẽ ngươi muốn đánh cược vào lương tâm của tên ma đầu kia sao?"
Sầm sư tỷ im lặng, quay sang hỏi thanh niên trầm mặc bên cạnh: "Lưu sư huynh, huynh cũng nghĩ vậy sao?"
Thanh niên họ Lưu "ừm" một tiếng, khẽ thở dài: "Ta cũng hoài nghi kết cục của những đồng môn khác. Trong Âm Sát Uyên không biết có bao nhiêu vong hồn, đối với Khôi Âm Tông mà nói, thêm chúng ta không nhiều, bớt chúng ta không ít. Sau khi Triệu Viêm lấy được linh dược, còn phải tìm cách thoát khỏi Nguyên Chiếu Môn, hắn thật sự nguyện ý mang theo đám người vướng víu chúng ta, chia bớt công lao của hắn sao? Còn như cái gọi là hứa hẹn sau khi mọi chuyện thành công, mọi người nghe qua là được rồi..."
"Thế nhưng..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play