Trước khi rời đi, Tần Tang lặng lẽ đi một vòng quanh ngọn núi kia, ôm cây đợi thỏ dù sao cũng dễ đắc thủ hơn là vội vàng tao ngộ, đáng tiếc không thu hoạch được gì.
Cuối cùng, Tần Tang theo phương hướng đã chọn trước đó mà lao đi.
Lúc này, cả Bát Quái cấm địa đã sớm tràn ngập giết chóc và máu tanh.
Khu vực trung tâm của Bát Quái cấm địa không lớn, là một hồ nước hình tròn, nước hồ trong như ngọc, sóng gợn lăn tăn.
Giữa hồ có một hòn đảo nhỏ, cây xanh như đệm, hoa nở rực rỡ như gấm. Chính giữa hòn đảo có một cây đại thụ to lớn như kình thiên trụ, rễ cây xám ngoét chằng chịt như rồng, lá cây đỏ rực tầng tầng lớp lớp, trông như bảo tháp.
Vị tu sĩ Nguyên Chiếu Môn thao túng Độ Nguyệt Phiệt đang tĩnh tu trên một tảng đá ngầm ở rìa đảo nhỏ, đột nhiên sắc mặt khẽ động, mở mắt ngẩng đầu nhìn lên.
Trên trời phong vân đột biến, cuồng phong gào thét, nhưng không thể lay động đại thụ mảy may. Có hai người được bao phủ bởi ánh sáng của pháp khí hộ thể, xuyên qua cuồng phong, bay về phía đảo nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT