Bàn tay hắn quả thật đẹp đến hoàn mỹ, từng khớp xương thon dài cân đối, làn da trắng ngần phảng phất hơi lạnh. Có lẽ vì quá gầy, những đường gân xanh trên mu bàn tay hiện lên rõ mồn một, khi nắm vào, cảm giác mát lạnh như ngọc thạch.
Tiết Dư kéo Tố Hựu ra, hắn liền ngoan ngoãn buông tay, đứng nép vào một góc tường khuất trong bóng tối. Trong tay hắn nắm một chồi non đã bị sét đánh cháy đen, lặng yên đứng đó, tựa như một thân cây đang khẽ khàng hé nụ.
Thời tiết như thế này mà hắn chỉ mặc một chiếc áo choàng đen rộng thùng thình, kiểu dáng già dặn khoác lên người thiếu niên, càng làm nổi bật gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc, nhưng lại không hề làm giảm đi phong thái vốn có của hắn.
Đúng như Ngộ chủ trì đã nói, hắn quả thật rất tuấn tú.
Ánh mắt Tiết Dư từ gương mặt hắn rơi xuống bàn tay, một lúc lâu sau mới lên tiếng: "Đưa cho ta."
Hàng mi dài như lông vũ của Tố Hựu khẽ run, giống như một đứa trẻ vừa làm sai chuyện, không dám nhìn sắc mặt nàng, chỉ lặng lẽ đặt cành cây đang nắm chặt trong tay vào lòng bàn tay nàng. Khi rụt tay lại, đầu ngón tay vô tình chạm vào lòng bàn tay ấm áp của nàng, rồi lại như bị điện giật mà vội vàng thu về.
Sắc mặt Tiết Dư không hề thay đổi, nàng nhận lấy cành cây, khẽ ngồi xổm xuống. Mái tóc dài vì động tác này mà buông xuống phía trước, che khuất đi một nửa gương mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT