Lần đầu tiên ngủ lại ở vùng quê, không ngờ lại ở ngay trong nhà người nghèo nhất.
Không có giường chiếu êm ái quen thuộc, không có hương thơm dễ chịu, thậm chí ngay cả một chiếc chăn tử tế cũng không có.
Trương Tri Tự đành chịu đựng thân thể lấm lem bùn đất, ngồi tựa lưng vào Trần Bảo Hương trên chiếc ghế dài, chống đỡ mí mắt nặng trĩu ngắm nhìn bầu trời đêm bên ngoài.
“Lúc nãy Hàm Tiếu có nói, cô nương ở nông thôn rất khó sống sót, nó được bà che chở mới có cơ hội trốn lên thượng kinh.” Y hỏi Trần Bảo Hương, “Còn ngươi, năm đó ngươi từ thôn Tam Hương đến thượng kinh như thế nào?”
Trần Bảo Hương dường như đã buồn ngủ, lơ mơ đáp: “Cứ thế mà đi thôi.”
Trương Tri Tự dùng khuỷu tay huých nhẹ vào tay nàng: “Nói cho đàng hoàng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT