Trong phòng nhất thời yên tĩnh đến mức nghe rõ tiếng kim rơi.
Trần Bảo Hương vốn đang xem bài, được người ta nhắc nhở liền nhìn qua, hai mắt mở to: “Đại… sao ngài lại đến đây?”
“Còn không mau đứng lên?” Y cúi đầu nhìn nàng, chậc một tiếng.
Trần Bảo Hương vội vàng đứng dậy nhường chỗ, còn lau ghế cho y.
Trương Tri Tự nhận lấy bài của nàng ngồi xuống, liếc nhìn, có chút chê bai: “Tay ngươi thối quá vậy.”
“Tay thơm thì ta đã không thua rồi.” Nàng lẩm bẩm, nhìn y lại thấy có chút khó tin, nhỏ giọng hỏi, “Ngài thật sự nghe thấy ta gọi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT