Giọng điệu vừa chua chát vừa tủi thân, khiến người ta nghe mà cảm thấy thương xót.
Sắc mặt Bùi Như Hành lại dịu đi đôi chút, chỉ là giọng điệu vẫn không thân thiện: "Viết thơ cho cô cũng chẳng thấy hồi âm."
Trần Bảo Hương vội vàng chỉ vết thương trên đầu cho hắn xem: "Ta khó chịu lắm, còn tâm trí nào mà cầm bút."
“Sao lại bị thương thế này?”
"Nói ra thì dài dòng, tóm lại là ta rất thảm." Nàng bĩu môi xắn tay áo lên, "Ở đây cũng bị thương. Chỗ này, chỗ này, còn cả chỗ này nữa."
Trương Tri Tự bất đắc dĩ giữ chặt bàn tay đang định kéo cổ áo của nàng lại.
- Đại tiên đừng quấy rối, ta đang làm chính sự đấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play