Hắn một tay nâng bờ mông Quan Nhã, bóp thịt mông tràn ngập co giãn, nhưng lại vô cùng mềm mại, một tay khác vươn vào áo thun, vuốt ve lưng ngọc mịn màng mềm mại chạm đến móc treo dây áo lót. Mà từ đầu tới cuối, Quan Nhà đều chưa kháng cự.
Trương Nguyên Thanh lại mút lấy môi Quan Nhã, một lần này, hắn lớn mật vươn lưỡi ra, khiêu khích cái lưỡi thơm tho phía sau hàm răng.
Quan Nhã lúc ban đầu là không muốn, vụng về né tránh, nhưng theo hắn vuốt ve, hormone dần dần tiết ra, dần dần động tình, liền bắt đầu ỡm ờ, đến cuối cùng kịch liệt đáp lại. Không biết qua bao lâu, Trương Nguyên Thanh cảm giác môi lưỡi phát tê, rốt cuộc nâng mặt Quan Nhã lên, kết thúc nụ hôn dài.
Lão tài xế mắt lim dim, khẽ mở mắt ra nhìn hắn, tựa như có chút chưa hết thèm, sau đó chôn đầu ở ngực hắn, hai người khẽ thở dốc. Đại khái có mười mấy giây yên tĩnh, Trương Nguyên Thanh ôm eo Quan Nhã, nhẹ nhàng nói: “Chị Quan Nhã, chị dẫn tôi về nhà đi, tôi có thể nghĩ đến, ông ngoại bà ngoại đã chuẩn bị sẵn hình cụ, chờ tôi trở về chui đầu vô lưới rồi. Ài, ông ngoại vị kia, làm cảnh sát trưởng cả đời, trong mắt không thể chứa nổi hạt cát, tôi cũng không biết giải thích chuyện Tam Đạo Sơn nương nương như thế nào?
Quan Nhã thấp giọng hừ một cái.
Trương Nguyên Thanh cảm giác được trong lòng cô đã không còn oán khí, nói chuẩn xác, là ôn tồn, ngọt ngào giữa tình lữ, đã áp chế oán khí cùng tức giận. Linh Quân nói không sai, một nụ hôn nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa, hữu dụng hơn xa so với giải thích, càng có thể khiến cô lĩnh hội được tâm ý của người đàn ông. Nhưng trấn an phương diện lời nói cũng không thể thiếu, Trương Nguyên Thanh nói: “Ông ngoại cùng bà ngoại của tôi là hiểu lí lẽ, đợi lát nữa chúng ta đi lên nói rõ ràng”
“Cậu đi, chị không đi đâu”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play