Nhưng từ đồ sứ đến đồ gốm, lại đến rương, nghi thức, mọi thứ đều chỉnh tề như vậy. Giờ khắc này, thân thể Trương Nguyên Thanh giống như có dòng điện xẹt qua, mang đến cảm giác kinh sợ như run rẩy “Phù ~”
Hắn vội vàng phun ra Tiểu Đậu Bỉ, nhìn chằm chằm đứa bé mũm mĩm đáng yêu, trầm giọng phân phó: “Tầm bảo!”
Tiểu Đậu Bỉ thu được mệnh lệnh của chủ nhân, nhanh nhẹn hoạt động tứ chi, bò ra bên ngoài mộ thất chính. Anh linh không nhìn quan tài, không nhìn vật bồi táng giá trị cao ngất, bò đi rồi.
Sắc mặt Trương Nguyên Thanh nháy mắt trở nên vô cùng khó coi.
Hắn bỗng đã hiểu nguyên nhân trước đó Tiểu Đậu Bỉ vẫn luôn quay về đường cũ, cũng đã biết vì sao quan tài cùng rương không mở được, tất cả cái này đều là giả. Nơi này căn bản không phải mộ cổ, lúc ấy hắn cũng chưa tiếp cận mộ cổ, hắn đã trúng mị thuật! Trúng mị thuật khi nào? Ai thi triển mỹ thuật đối với mình? Trương Nguyên Thanh nghĩ tới lúc rời khỏi thôn, cái nhìn chăm chú âm trầm đó. Từ đầu tới đuôi, chỉ có lúc đó, hắn cảm giác được khác thường. Về phần là ai thi triển mị thuật, đáp án rõ ràng như lột trần - gương đồng! Tính toán thời gian, lúc hắn rời khỏi thôn, nhắm chừng chính là canh ba.
“Mình hiểu vì sao thời điểm canh ba không có việc lạ rồi, bởi vì mị thuật của gương đồng là người thường không phát hiện được, hơn nữa sẽ không mang đến thương tổn có tính thực chất, cũng không phải canh ba không xảy ra việc lạ, mà là không có ai biết.”
Nếu như vậy mình căn bản chưa rời khỏi thôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT