Đội hậu cần vội vàng lên đài, sau khi xem xét thương thế một phen, cao giọng nói: “Trưởng lão, cần tiêm sinh mệnh nguyên dịch”
Kiếm Khách mặc giáp khẽ gật đầu.
Đội hậu cần nâng Thánh Hòa Hưng Hực, vội vàng rời đi. Toàn trường lặng ngắt như tờ. Vài giây sau, nhấc lên ồn ào như thủy triều.
“Cái gì? Vậy đã kết thúc rồi? Thánh Hóa chấp sự nhận tiền rồi à? “Diễn thật giả, Phó Thanh Dương một kiếm đó, ta cũng có thể tránh được, đường đường chấp sự không tránh được, Tiền công tử không hổ là Tiền công tử”
Khán giả ngươi một câu ta một câu, nghị luận không ngớt, đều chỉ trích Phó Thanh Dương đánh giả.
Trương Nguyên Thanh bỗng nhớ tới lúc trước ở tiểu học số III săn giết Hắc Vô Thường, vị Hỏa Sư kia của Ám Dạ Mân Côi, chính là ngay cả dũng khí cận chiến với Phó Thanh Dương cũng không có.
Mà Thánh Hóa chấp sự này, vừa ra sân đã lỗ mãng xông tới. Mang đi so sánh, vị này mới là Hỏa Sư chính cong nha, Hỏa Sư kia của Ám Dạ Mân Côi, quả thực là sỉ nhục của Hỏa Sư. Trong tiếng nghị luận, Trương Nguyên Thanh nghe thấy Quan Nhã cảm khái nói: “Đây là kỹ gần như đạo”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT