Ngày 29 tháng 9.
Trương Nguyên Thanh đội mũ lưỡi trai cùng đeo khẩu trang, đứng ở cửa vào P2 bãi đỗ xe trong lòng đất, vui sướng hướng về cô gái trưởng thành xa xa đi tới phất tay.
Cô gái đó mặc áo sơmi màu trắng cùng váy bút chì màu đen, vạt áo sơmi cài vào váy, phác thảo ra eo nhỏ yểu điệu, mái tóc đẹp đẽ uốn xoăn nhẹ, phủ trên vai cùng phía sau lưng.
Cái trán bóng loáng đặt kính râm màu đen, dưới kính râm là khuôn mặt lập thể tinh xảo.
Trong tay cô kéo rương hành lý nho nhỏ, cười tươi như hoa chạy về phía Trương Nguyên Thanh, giày cao gót vang lên “cộp cộp”.
Trương Nguyên Thanh dang hai tay đón nhận, ôm cô gái, “Mẹ, nhớ mẹ muốn chết, một tháng không gặp, càng trẻ tuổi hơn xinh đẹp hơn rồi, không biết còn tưởng rằng mẹ là chị của con đó.”
Phó Tuyết được dỗ cười khanh khách, “Cái mồm này của con, giữ lại dỗ Quan Nhã là được rồi, không cho phép dùng ở trên người cô gái khác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play