“Diệu trưởng lão, không phải ai cũng có thể bị gõ, các người phải thừa nhận, có một số người tính tình cương liệt, thà gãy không cong. Các người luôn mồm muốn gõ Nguyên Thủy Thiên Tôn, lại cao cao tại thượng không đi hiểu hắn, các người quá ngạo mạn rồi.” Giọng điệu Phó Thanh Dương nghiêm túc:
“Thượng vị giả ngạo mạn, là cái nôi của hỗn loạn, là thuốc độc của trật tự, là căn nguyên tất cả tà ác ở thế gian.”
Diệu trưởng lão chưa tức giận, khuôn mặt tang thương vẫn duy trì nụ cười, “Đấu tranh quyến rũ ở chỗ chia cắt ích lợi, cho nên hiểu được thỏa hiệp, nhường ra ích lợi, là trí tuệ chính trị lớn nhất. Thứ Thái trưởng lão có thể cho, là điều cậu không cho được.”
Phó Thanh Dương không thể phản bác đối với điều này.
Trước mặt thực lực tuyệt đối, mặc kệ ngươi trí kế bách xuất, kỳ mưu không ngừng, đều là phí công.
Loại thời điểm này, lựa chọn thỏa hiệp thoái nhượng, mới là lựa chọn một trí giả nên làm. Từ cổ đến nay, kẻ liều mạng với lãnh đạo cấp trên, người nào có kết cục tốt?
Các danh thần võ tướng bị biếm ra kinh thành kia trên sách sử chính là ví dụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT