Rốt cuộc dỗ xong rồi, Linh Quân nói đúng, đối với cô gái dở chứng, chỉ cần có đủ kiên nhẫn, thì nhất định có thể dỗ được, bởi vì thứ các cô cần, cũng chỉ là bạn dỗ họ… Trương Nguyên Thanh lại một lần nữa cảm khái đạo sư cơ trí.
“Cậu rất quen thuộc với bọn họ?” Âm Cơ làn váy bay bay đi đến.
“Bọn họ đều là người thân bạn bè, anh em tay chân của tôi, ừm, không tính tên nhóc mập kia.” Trương Nguyên Thanh ngoái đầu lại nhìn về phía người đàn bà góa của Ma Quân, thấy cô nhíu lại đôi lông mày thanh tú, muốn nói lại thôi, liền biết người chị này đang nghĩ cái gì, cười nói:
“Tuy là nghề nghiệp tà ác, nhưng bọn họ chưa từng làm chuyện ác, điểm mấu chốt đạo đức so với đại bộ phận nghề nghiệp hợp pháp còn cao hơn.”
“Tôi không tin.” Âm Cơ thành thực nói.
Trương Nguyên Thanh nhún nhún vai, không giải thích, chỉ chỉ xe thể thao, cười nói:
“Tỷ tỷ, đi thôi, đưa chị về Tùng Hải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT