Dù trả hay tặng, nàng chắc chắn sẽ không nhận khăn tay của bất kỳ ai.
Thế nhưng lo chuyện của mình vẫn quan trọng hơn, Hạ Lan Từ vốn đã có không ít phiền phức, nàng chỉ nói: “Ta chỉ đề nghị thế thôi, Lục công tử tự mình cân nhắc là được rồi. Cáo từ.”
Nàng vừa định bước đi, lại nghe Lục Vô Ưu nói: “Tốt hơn hết là đi về phía bên phải.”
Hạ Lan Từ: “…”
Nàng không nghe theo, nhưng chưa kịp quay lại hành lang nơi đệ tử ở thì đã bị người khác chặn đường. Đối phương tha thiết bày tỏ tâm tư, còn đưa cho nàng một bài thơ tình cứng nhắc đầy sáo rỗng.
Hạ Lan Từ qua loa vài câu đồng thời tỏ ra không muốn nhận, nhưng đối phương vẫn nhất quyết nhét vào tay nàng rồi nhanh chóng chạy mất.
Nàng nhìn bài thơ trong tay sững sờ một lúc, vừa lúc bất lực không biết phải xử lý nó như thế nào, chẳng lẽ mình cũng phải đốt nó đi? Đúng lúc ấy, nàng ngẩng đầu lên thì thấy Lục Vô Ưu đang chậm rãi đi trở về hành lang, hắn cong môi nở nụ cười, ánh mắt đầy ẩn ý nhìn nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play