Tất nhiên giờ đây đã khác xa trước kia.
Đại Hoàng tử Tiêu Nam Bạc bị nhắc đến tên, sắc mặt có vẻ lúng túng: “Ta cưỡi ngựa bắn tên không bằng Nhị đệ, hay là thôi đi.”
“Huynh trưởng cần gì phải khiêm tốn.”
Tiêu Nam Tuân xuống ngựa, sải bước đi tới nhanh chóng, thậm chí đưa trường cung đến trước mặt Tiêu Nam Bạc.
Tiêu Nam Bạc còn định từ chối, nhưng Thuận Đế đã lên tiếng: “Bảo con đi thì cứ đi, còn chần chừ gì nữa.”
Giọng nói còn có vẻ không kiên nhẫn, khác hẳn thái độ khi nói chuyện với Tiêu Nam Tuân vừa rồi.
Hạ Lan Từ trước đây chỉ biết Thánh thượng thiên vị, không ngờ ông ấy lại thiên vị đến mức này, thật khiến người khác kinh ngạc.
Thánh thượng đã mở lời, Tiêu Nam Bạc đành nhận lấy cung rồi bước xuống trường đấu, tài cưỡi ngựa của hắn cũng không tệ, nhưng kỹ thuật bắn cung chỉ tầm thường, bắn ra hai mũi tên chỉ có một tên trúng đích mà còn cách xa hồng tâm.
Trường đấu tất nhiên không có tiếng chê cười, nhưng rõ ràng Tiêu Nam Bạc đã mất mặt một phen.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play