Thế nhưng sự thật lại là: dù có qua bao lâu đi nữa, hắn vẫn không thể quên, vẫn cảm thấy bản thân dơ bẩn đến cùng cực.
Hắn nghĩ rằng mọi nữ nhân trên đời đều giống như mẫu phi của mình. Nhưng tại sao… tại sao có nữ nhân lại chẳng bận tâm đến vinh hoa phú quý ấy, chẳng hề nghĩ đến việc nương tựa vào hắn, cứ cự tuyệt hắn hết lần này đến lần khác, thà chịu khổ cùng người khác chứ không chịu theo hắn, còn mẫu phi của hắn thì…
Hắn căm ghét Tiêu Nam Bạc đến nhường nào.
Từ sau khi trở về từ chùa Thanh Tuyền hắn đã bắt đầu căm ghét người huynh trưởng này, gã khinh bỉ hắn là đứa con hoang sinh ra từ mối quan hệ bất chính, hắn cũng khinh thường điệu bộ giả tạo của gã.
Mẫu phi không thấy ghê tởm sao?
“Sao người lại hèn hạ đến vậy?” Tiêu Nam Tuân cuối cùng cũng không thể kìm nén nổi mà thốt ra. Hắn nhìn Lệ Phi bằng ánh mắt lạnh lẽo, lại cảm thấy muốn nôn mửa: “Rời khỏi phú quý đàn ông ban cho thì không sống nổi sao? Con chỉ thấy ghê tởm…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT