Thẩm Hồi thong thả ung dung đem khăn lông treo lại lên giá, cười như không cười mà ngó cô liếc mắt một cái.
Ánh mắt kia rõ ràng đang nói, so còn chưa so, cậu liền biết tôi tự ti?
Tống Tri Miên giả vờ không hiểu, đem cửa phòng tắm nhanh chóng đóng lại.
Lần này tắm rửa khá vội vàng, Tống Tri Miên vừa tắm xong liền lấy quần áo ra phơi khô. Lúc cài nút trên cùng của áo buộc ngực, cô cảm thấy càng lúc càng khó thở. Mặc đồ này mấy tháng rồi, nhưng gần đây lại cảm thấy càng ngày càng chật chội, ngực bị ép tới mức không thở nổi.
Cô cúi đầu liếc nhìn, bất đắc dĩ thở dài... Có lẽ là do mấy năm trước sinh hoạt không điều độ, dinh dưỡng không đủ. Vào doanh rồi, thực đơn toàn là cơm dinh dưỡng, lại thường xuyên vận động. Không ngờ cơ thể lại bắt đầu phát triển trở lại.
Tính theo thời gian, chẳng bao lâu nữa sẽ đến kỳ sinh lý. Nguyên chủ chắc không ngờ bản thân sẽ ở lại lâu như vậy, nên đồ dự trữ cũng không còn bao nhiêu.
Xem ra mấy ngày tới, cô phải tìm cách ra ngoài mua ít đồ dùng sinh hoạt mới được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play