"Irì Tâm, cô nhìn xem, bức tường này sắp không trụ được nữa rồi." Anh ta quay sang nhìn cô, giọng nói vẫn bình thản, nhưng đôi mắt hơi đỏ cùng bàn tay khẽ run trên tường lại tố cáo sự giằng xé trong lòng anh ta: "Cô thực sự nõỡ lòng nhìn người thân mình bị chôn vùi cùng cô ở đây sao?" Trì Tâm ngẩn người.
Úc Thời Chiêu lại có ý định chết ở đây?
"Vẫn chưa đến bước cuối cùng." Cô lắp lại đạn pháo, giọng nói kiên định: "Anh Úc, anh còn chưa cần phải tuyệt vọng." Úc Thời Chiều khẽ cười.
Đây là lần đầu tiên cô nghe anh ta cười, nhưng trong tiếng cười đó đầy vẻ chua chát và mỉa mai.
"Đã muộn rồi." Anh ta đáp: “Tôi có thể che giấu cả thành phố này, nhưng không thể lừa được chính mình. Kho vũ khí của chúng ta gần như cạn kiệt. Sau khi vượt qua vài trận thây ma quy mô lớn, nếu xảy ra thêm bất cứ đợt nào nữa, chúng ta sẽ bị hủy diệt.”
Động tác của Trì Tâm thoáng khựng lại.
"Nếu chỉ đến mức này thì vẫn chưa cần tuyệt vọng." Ánh mắt của Úc Thời Chiêu rơi xuống dòng thây ma ngày càng chồng chất: “Nhưng anh ta đã đến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play