“Họ như vậy cũng tốt, đúng không?” Trì Tâm khẽ nói với Cảnh Tu Bạch: “Có một người yêu mình bất chấp ngoại hình hay số phận, thực sự là điều may mắn.” “Họ đã cùng nhau trải qua rất nhiều.” Cảnh Tu Bạch cúi nhìn Trì Tâm: “Nếu họ biết trân trọng lẫn nhau, có lẽ phần đời còn lại sẽ bù đắp được những bất hạnh trước đây.” Câu nói không sai, nhưng Trì Tâm lại cảm thấy trong giọng anh có gì đó ám chỉ.
Thêm vào đó, cô chợt nhận ra, khoảng cách giữa hai người gần đến mức có thể nghe thấy nhịp thở của nhau.
Trì Tâm khẽ hắng giọng, định nói lảng qua chuyện khác để xua tan sự ngượng ngùng khó hiểu, thì bất chọt một tiếng "âm" vang lên từ kho chứa bên dưới.
Nụ cười dịu dàng trên mặt cô lập tức biến mất. Phía trước, Sairo cũng cứng đờ, dừng hẳn hành động của mình.
Albert – trong hình dạng người sói – đặt móng vuốt to lớn lên vai Sairo, khẽ an ủi cô ấy vài lời. Thân hình Sairo mới dần thả lỏng.
Sairo quay đầu lại, lúc này mới thấy Trì Tâm và Cảnh Tu Bạch.
“Sao hai người đến mà không gọi tôi?” Sairo giả vờ trách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT