Dưới tác động tiêu cực của "Cơn thịnh nộ của Chuột Tích Trữ ", khu rừng vốn yên tĩnh bỗng chốc trở nên sống động.

Tiếng kêu sắc nhọn và dài của Đại Bàng Mặt Người là tiếng kêu đầu tiên phá vỡ sự im lặng của khu rừng.

Sau đó tiếng hú của loài Sói Rừng tiếp tục vang vọng, tất cả những con quái vật nhỏ trong thực đơn của nó bắt đầu nhảy lên nhảy xuống một cách bồn chồn.

Ở một nơi mà Hòa Ngưng không thể nhìn thấy, những con Nhện Vàng đang di chuyển theo cùng một hướng bằng đôi chân dài đầy lông của chúng, và những sợi tơ nhện vàng của chúng lóe lên một cách nguy hiểm giữa những thân cây rụng lá.

Xa hơn nữa, nhiều loại quái vật không thể gọi tên đang cảnh giác ngẩng đầu lên.

Tim của Hòa Ngưng đập nhanh đến nỗi tưởng chừng như sắp nhảy ra ngoài. Cô chạy rất nhanh, những chiếc lá rụng phía sau cô bị giẫm và bắn tung tóe khắp nơi.


      "Tiểu Thất, khoảng cách quái vật !" cô hét lên trong khi chạy.

[Cách 102 mét là một đội quân Thằn Lằn Gấm Trắng, chúng có lớp giáp mềm và khả năng phòng thủ cực kỳ mạnh. Có thể dễ dàng nuốt sống cô trong 1 lần. ]

[Hướng Tây Bắc cách 88 mét , đang bay về phía chúng ta là một đội quân Đại Bàng Mặt Người. Nó có bộ lông sáng màu và chiếc mỏ sắc nhọn, có thể giết chết cô - một sinh viên yếu đuối chỉ bằng một cú tóm hoặc một lần mổ. ]

[Phía Đông Nam cách 79 mét , 16 con Nhện Vàng toàn bộ xuất kích . Cảnh tượng này thực sự là một niềm vui cho những người yêu thích chân. 128 đôi chân dài sẽ làm quý khách hài lòng. ]

[Cách đó 53 mét, một đội 6 con Sói Rừng liên tục thay đổi vị trí, chạy với tư thế nhanh nhẹn và điên cuồng chảy nước dãi...]

Hòa Ngưng:……?

Hòa Ngưng khó hiểu: "Chúng nó đang diễu hành ở đây à? Còn theo đội hình nữa? Mày đọc rất ngầu, thậm chí còn gieo vần nữa? Còn freestyle ? Mày là một rapper ẩn dưới lớp da à?"

Giọng điệu đắc ý của Hệ thống 07 không giấu được: [Đây gọi là tài năng! ]

Lúc này vẫn còn thời gian để ba hoa nữa.

Tuy nhiên, nhờ khả năng giám sát thời gian của nó , Hòa Ngưng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Trốn thoát không phải là chuyện dễ dàng. Đội quân Sói Rừng di chuyển cực kỳ nhanh và khoảng cách 53 mét ngày càng thu hẹp lại.

[Sói Rừng có khoảng cách gần nhất là 29 mét. ]

Tâm trí Hòa Ngưng khẽ động, Cung Bão Tố xuất hiện trong tay cô. Sau đó cô quay lại và chạy về hướng cô vừa đặt bẫy.

Khi cường độ vận động cao, không khí trong khoang ngực sẽ ngày càng loãng hơn, chèn ép đường hô hấp và gây ra cơn đau âm ỉ.

Cô chạy nước rút một lần cuối, dang rộng hai tay, như thể đang băng qua vạch đích, qua cái bẫy gần nhất.

[13 mét. ]

Hòa Ngưng dừng lại, quay người, giương cung, động tác nhanh nhẹn dứt khoát, một mũi tên đồng bay ra, bắn trúng trán con Sói Rừng chạy phía trước.

Máu -53.

Ngay cả hệ thống cũng không nhịn được phải thốt lên một tiếng "Wow~".

Nó phải thừa nhận rằng cô nàng nhỏ bé yếu đuối này thực sự có năng lực. Khả năng chiến đấu và tinh thần của cô ổn định đến không ngờ.

Hòa Ngưng không có hứng thú với việc chiến đấu. Mũi tên khiến con Sói Rừng dẫn đầu phải dừng lại mặt khác những con Sói Rừng khác cũng chậm lại. Cô quay đầu lại và lần nữa chạy như điên.

Sau khi chạy thêm bảy hoặc tám mét, tiếng kêu của con Đại Bàng Mặt Người vọng lại từ xa và vọng xuống từ trên đầu cô.

[2 giây!] ]

Con Đại Bàng Mặt Người dang rộng đôi cánh khổng lồ và lao xuống từ bầu trời như một sao băng. Móng vuốt sắc nhọn của nó phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo dưới ánh mặt trời, thậm chí còn có một tia sáng chói lòa trên mặt đất.

Tốc độ của nó nhanh quá!

Bẫy trên mặt đất vô dụng đối với Đại Bàng Mặt Người, vì nếu móng vuốt của đại bàng không kẹp chặt vào bẫy thì cảm biến trọng lượng sẽ không hoạt động.

[0,9 giây! ]

Hòa Ngưng không có thời gian để suy nghĩ cẩn thận. Cô nhảy về phía trước và lăn trên mặt đất theo bản năng. Âm thanh của những móng vuốt sắc nhọn xé toạc không khí vang lên bên tai cô. Một cơn gió mạnh thổi ngang mặt cô, gây ra cảm giác đau rát. Cô cảm thấy chất lỏng từ từ chảy xuống má mình.

Phía bên trái khuôn mặt của cô bị gió mạnh làm xước.

Cô gần như bị móng vuốt sắc nhọn của con Đại Bàng Mặt Người tóm được.

Bỏ qua cơn đau do cơ thể va chạm với đất đá và sỏi đóng băng trên mặt đất, cô nhanh chóng quay người lại và bắn một mũi tên vào con Đại Bàng Mặt Người.

"Chít--"

Con Đại Bàng Mặt Người bị thương vỗ cánh và gầm lên, quay tròn trên không trung và lao xuống phía cô lần nữa.

Không có thời gian để đứng dậy khỏi mặt đất, cũng không có thời gian để giương cung, ngắm và bắn. Vào thời khắc quan trọng, đầu óc Hòa Ngưng nhanh chóng hoạt động, cô lấy hai ngọn đuốc từ trong ba lô ra, vung về phía con Đại Bàng Mặt Người.

[Quyết định thông minh]

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, hệ thống bị lóa mắt. Động tác của Hòa Ngưng cực kỳ nhanh, thậm chí còn nhanh hơn cả tốc độ mở miệng của hệ thống.

Hệ thống thầm đánh giá lại Hòa Ngưng, càng ngày càng cảm thấy ký chủ mà nó đã liên kết có thể sẽ mang đến cho nó một bất ngờ thú vị.

Hòa Ngưng hoàn toàn không biết được suy nghĩ phức tạp trong lòng nó.

Cách đặt đuốc rất giống với trò chơi. Khi cho vào ba lô, nó sẽ tự động ngừng cháy. Nó sẽ chuyển sang trạng thái cháy và bắt đầu đếm thời gian cháy sau khi được lấy ra.

Cô đã làm hai ngọn đuốc này để bán và cất chúng vào ba lô ngay sau khi làm xong. Tiến độ cháy là 100%, nghĩa là chúng có thể cháy trong 2 giờ.

Mọi người sẽ nói rằng đó là hành động vô thức, nhưng thực ra tất cả đều xuất phát từ sự tự tin vào khả năng của bản thân và sự quen thuộc với những vật dụng trong ba lô của cô.

Cô đã suy nghĩ cẩn thận nhiều lần trước khi đi ngủ về những vật dụng mình có và vai trò của chúng trong những thời điểm quan trọng, chỉ để chuẩn bị cho những trường hợp khẩn cấp khác nhau.

Không có con quái vật nào không sợ lửa. Ngay khi hai ngọn đuốc đang cháy xuất hiện, con Đại Bàng Mặt Người với móng vuốt sắc nhọn sắp tóm lấy đầu Hòa Ngưng đã phát ra tiếng gầm sắc nhọn.

Ngọn lửa cháy dữ dội cuộn lên, thiêu rụi không khí.

Cánh đuôi của con Đại Bàng Mặt Người đột nhiên có mùi protein cháy, nó không còn cách nào khác ngoài việc kêu lên và vỗ cánh thật nhanh để trốn sang bờ bên kia.

Hòa Ngưng nhân cơ hội này đứng dậy, chạy về phía trước lần nữa.

Chỉ cần liếc mắt, cô đã thấy ba con Sói Rừng trước mặt mình đã bị mắc kẹt bởi cái bẫy đầu tiên xuất hiện. Ba con còn lại chỉ cách cô bốn hoặc năm mét và định lao vào, nhưng khi nhìn thấy ngọn đuốc trên tay cô, chúng dừng lại vì sợ hãi.

Cô không dừng lại lâu, chịu đựng cơn đau ở đầu gối vì ngã, và chạy về phía trước nhanh hơn.

Con Đại Bàng Mặt Người đầu tiên lùi lại với bộ lông cháy đen, và những con Đại Bàng Mặt Người khác tụt lại phía sau cũng cảnh giác nhìn chằm chằm vào hai ngọn đuốc di chuyển trên mặt đất, bay vòng tròn trên đầu Hòa Ngưng và phát ra tiếng kêu cảnh báo của đại bàng.

15 mét cuối cùng, 10 mét...

Hòa Ngưng vấp phải một hòn đá suýt nữa thì ngã. Ngọn đuốc trong tay cô thậm chí còn suýt bay ra

Không chỉ cô ấy sợ hãi mà cả ba con Sói Rừng đang đi chậm lại và thận trọng đi theo cô cũng đều giật mình.

May mắn thay, trong ba lô của cô có rất nhiều đuốc, vì vậy Hòa Ngưng lập tức lấy ra một ngọn đuốc khác, giữ vững cơ thể rồi lao vào lá chắn bảo vệ tân thủ.

[Chậc chậc chậc, thực lực và vận may đều khá tốt! ]

Tuy rằng Hòa Ngưng đã tưởng tượng ra nhiều tình huống nguy hiểm, nhưng khi thật sự đối mặt, tay chân cô vẫn run rẩy dữ dội.

Suy cho cùng, cô có quá ít kinh nghiệm.

Hơn nữa, trò chơi này thực sự tàn nhẫn. Giá trị điểm số ban đầu của cô quá thấp. Cho dù bị một con Sói Rừng cắn hay bị một con Đại Bàng Mặt Người cào xé, cô, một cô gái nhỏ bé và mỏng manh với 100 điểm máu, sẽ bị thương nghiêm trọng ngay lập tức.

Khi bị thương nghiêm trọng, khả năng nhanh nhẹn giảm 75%, gần tương đương với việc bị tàn tật hoàn toàn. Bị bao vây bởi quái vật, chỉ có một con đường duy nhất, đó là cái chết.

May mắn thay, may mắn thay.

Cô hít một hơi thật sâu rồi trả lời hệ thống: "Đây không phải là may mắn, đây là thực lực."

Nếu cô chạy chậm hơn một chút, hoặc nếu chuyển động hoặc phản ứng của cô chậm hơn, cô sẽ không thể thoát khỏi nguy hiểm vừa rồi.

"Tất nhiên, báo cáo nguy hiểm của mày cũng không thể thiếu."

Cô không có mắt ở phía sau đầu, và những cú xoay người, chạy nước rút, nằm xuống và lăn người đúng lúc của cô đều là lời nhắc nhở từ hệ thống.

"Làm phiền mày rồi. Cảm ơn mày Tiểu Thất ."

Cả ngày hôm qua, Hòa Ngưng cảm thấy hệ thống này không có tác dụng gì lớn.

Khác với tiếng kêu thốt ra trong tình huống nguy cấp vừa rồi, cảm xúc chứa đựng trong chữ "Tiểu Thất" này chính là sự biết ơn và chấp nhận chân thành của cô.

Hòa Ngưng chính thức chấp nhận bàn tay vàng của cô.

Giống như hệ thống 07 cũng chấp nhận Hòa Ngưng

Hệ thống 07 không biết có hiểu hay không, giọng nói có chút ngượng ngùng: […Không có gì. ]

[Từ từ, nguy hiểm vẫn chưa được giải quyết đâu . Lúc này cô biểu hiện sống sót qua tai nạn vẫn còn quá sớm ]

Được rồi,khi nó ngượng ngùng có vẻ hơi ghê, vẫn là ở chế độ phàn nàn dễ thương hơn

Hòa Ngưng không khỏi mỉm cười, quay đầu nhìn về phía đám quái vật xung quanh bên ngoài lá chắn bảo vệ.

Lúc này, không chỉ có Sói Rừng và Đại Bàng, mà cả Nhện Vàng chậm chạp, Thằn Lằn Gấm Trắng, Chuột Chũi Mặt Đen, v.v. cũng đã bao vây lá chắn bảo vệ tân thủ.

Thậm chí Hòa Ngưng còn tinh mắt nhận ra rằng những đám cỏ dại vàng úa không xa đều nghiêng và uốn cong theo một hình dạng đều đặn, như thể có thứ gì đó đang từ từ chạy qua chúng.

Một con Rắn Cát Bụng Đỏ trên vách đá.

Thậm chí còn có những chú Thỏ Răng Bẹt bất ngờ xuất hiện và những chú Ếch Da Xanh sống chết không chịu xuất hiện

Sau khi đếm cẩn thận, có gần 40 con quái vật với nhiều kích cỡ và cấp độ khác nhau.

Chỉ mới ngày thứ hai sau khi vào trò chơi, Hòa Ngưng đột nhiên phát hiện mình rất giỏi khiêu khích quái vật.

Từ Vua Ếch Da Xanh ngày hôm qua đến cuộc bạo loạn của quái vật ngày hôm nay, mỗi ngày đều mang đến những điều thú vị mới.

Dựa vào lá chắn bảo vệ của tân thủ, cho dù bọn nó có gây ra bao nhiêu thương tổn cũng không thể làm gì được Hòa Ngưng. Hòa Ngưng cảm thấy tay chân đều yếu ớt, cô chỉ ngồi bệt xuống đất, vén quần ngủ lên nhìn đầu gối bị thương do ngã.

Bộ đồ ngủ rất mỏng và đất đóng băng cực kỳ cứng. Có thể tưởng tượng được cảm giác đau đớn như thế nào khi ngã mạnh trong thời tiết giá lạnh như vậy.

Cả hai đầu gối của cô đều đầy những đốm đen và xanh. Chỉ cần chạm nhẹ cũng khiến Hòa Ngưng cảm thấy đau đớn đến mức gần như bật khóc.

Ngoài ra còn có vết thương ở mặt.

Không có gương, Hòa Ngưng không thể nhìn rõ chiều dài chính xác của vết thương. Cô nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay chạm vào nó và cảm thấy nó dài ít nhất là hai cm.

Cô hy vọng nó sẽ không để lại sẹo sau khi lành, nếu không bà cô sẽ đau lòng khi nhìn thấy nó.

Cô xem lại các thuộc tính cá nhân của mình:

Tên: Hòa Ngưng

Tuổi: 19

Lượng máu: 54/100 (bị thương nhẹ, vẫn tiếp tục mất máu)

Tấn công: 32 (có thể tăng lên)

Phòng thủ: 21 (áo khoác gió +15, giày rơm +1)

Tinh thần: 46/67 (Hoảng loạn: Đối mặt trực tiếp với quái vật, giá trị tinh thần tiếp tục giảm)

Nhanh nhẹn: 46/65 (Bị thương nhẹ, nhanh nhẹn -19)

Debuff: Cơn thịnh nộ của Chuột Tích Trữ (05:47:07)

Trước khi vào rừng, tình trạng của cô vẫn tốt, nhưng sau chuyến đi này, một số giá trị đã giảm mạnh.

Điều đáng ngạc nhiên hơn là cơn giận dữ của loài chuột tích trữ này kéo dài tới 6 giờ.

Trong trường hợp đó, cô không vội.

Nhiệt độ của lớp đất đóng băng bên dưới cô cực kỳ thấp. Sau khi ngồi một lúc, Hòa Ngưng cảm thấy hơi lạnh thấm qua lớp quần áo ngủ mỏng manh, truyền đến khắp cơ thể.

Cô đứng dậy, vỗ mông và đe dọa lũ quái vật bên ngoài lá chắn bảo vệ: "Đừng chạy, đợi tao nạp đầy năng lượng rồi sẽ chiến đấu với chúng mày!"

Sau đó, cô khập khiễng đi về phía ngôi nhà tranh.

Ngọn lửa trong bếp lửa đá đã tắt từ lâu. Hòa Ngưng cho thêm một khúc gỗ vào, xiên thịt thỏ vào nướng, còn đổ chút sữa vào bếp lửa đá để làm nóng.

Cô đã giết quái vật và chạy trốn suốt buổi sáng, và cô rất đói bụng

Cô lục chiếc vòng tay và lấy ra muối, thì là và bột ớt.

Sau khi mở rất nhiều rương kho báu, cô chỉ nhận được 3 phần muối, 1 phần bột ớt và 1 phần bột thì là, mỗi phần nặng 50 gram.

Gia vị rất quý nên món đùi ếch nướng cô bán không hề cho thêm bất kỳ gia vị nào. Nếu chúng được thêm vào thì giá sẽ không còn như cũ nữa.

Thịt thỏ do quái vật đánh rơi khá lớn, khoảng 2kg.

Hòa Ngưng kiên nhẫn lật từng xiên thịt lại. Sau hơn mười phút, bề mặt thịt thỏ bắt đầu chuyển sang màu vàng.

Mỡ chảy xuống dưới ngọn lửa nướng, tạo ra tiếng “Xèo xèo”, mùi thơm nồng của thịt bắt đầu lan tỏa.

Hòa Ngưng cẩn thận lật đều thịt thỏ rồi rắc một ít muối lên trên. Khi toàn bộ miếng thịt chuyển sang màu vàng hấp dẫn, cô rắc một ít bột ớt và thì là lên trên.

Mùi thơm của thịt trở nên nồng hơn, hòa quyện với mùi thơm của hạt thì là và bột ớt. Hòa Ngưng không thèm đợi thịt thỏ nướng nguội mà vừa thổi vừa cắn một miếng lớn.

Lớp vỏ giòn tan và phần thịt mềm mại bên trong ngay lập tức tan chảy trong miệng. Hòa Ngưng chỉ ăn bánh bao và bánh mì trong hai ngày, trong nháy mắt muốn khóc!

Ăn thịt là điều đúng đắn! Không nên chỉ ăn bánh bao và bánh mì để tiết kiệm thời gian!

Hệ thống nhìn vẻ mặt thỏa mãn của cô, không khỏi nói: [Thật là xấu hổ không dám nhìn]

Không đành lòng nhìn Hòa Ngưng vui vẻ, nó nhanh chóng kiểm tra dữ liệu và nói: [Đừng ăn nữa, hãy vào hộp tin nhắn riêng tìm một người sống sót tên là Chu Thiên Bình, có thứ tốt để trao đổi. ]

Cái gì?

Hòa Ngưng nuốt miếng thịt thỏ mềm vào miệng, nhanh chóng nhấp vào màn hình ảo của trò chơi và mở hộp tin nhắn riêng.
 


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play