Tần Thành cứ tưởng mình đã quen rồi, nhưng đến khi mọi chuyện thực sự xảy ra, cậu chỉ muốn quay đầu đi tìm sợi dây để treo cổ. Trước khi chết, cậu còn muốn hỏi gió, hỏi trời: giờ phút này, rốt cuộc là tôi hay Giản Hành mất mặt hơn?
“Tôi hôn cậu à?” Giản Hành liếc nhìn cậu, nét mặt bình thản như thể đang hỏi "Tôi đánh cậu à?"
Tần Thành chết sững. Sự bình tĩnh của Giản Hành giúp lớp da mặt dày của cậu vớt vát được chút tôn nghiêm cuối cùng. Cậu suy nghĩ hai giây, lập tức phản kích: “Á, cậu hôn rồi, cậu hôn lên cổ tôi đấy! Nghĩ xem đền thế nào đi, đây là nụ hôn đầu của tôi đó! Nụ hôn đầu của Tần ca ở trường trung học số 5 có giá cả nghìn đồng, nói xem cậu bồi thường sao đây!”
Không khí lặng ngắt vài giây, rồi Giản Hành bỗng bật cười khẽ, im lặng nhìn cậu.
Ánh mắt ấy khiến Tần Thành thấy hoang mang: “Cười cái gì?”
Giản Hành vẫn không nói gì. Tầm mắt dừng lại trên cổ cậu, rồi từ từ chuyển đến mặt, trong mắt mang theo một cảm xúc không rõ tên.
Tần Thành nhìn không ra, cũng chẳng muốn đoán, liền quay đầu đi không thèm nhìn cậu ấy: “Cậu không phải điên rồi đấy chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT