Thời gian luôn trôi qua rất nhanh khi chẳng có chuyện gì xảy ra. Tần Thành cảm thấy vừa mới chớp mắt một cái mà đã tan học rồi.
Cậu đứng trước nhà để xe, cố gắng để câu nói của mình nghe bớt kiểu cách hơn: "Sáng tôi chở cậu, tối cậu chở tôi. Mỗi người đèo một lượt."
Câu này cậu đã suy nghĩ mấy lần trong giấc mơ rồi, nghe qua thấy vô cùng công bằng và bình thường.
Giản Hành nhìn cậu, không nhúc nhích.
Chiếc áo phông đen bị gió thổi dính sát vào người, mơ hồ lộ ra đường nét cơ bắp. Có một Omega bên cạnh khe khẽ thét lên.
Tần Thành giả vờ như không thấy ánh mắt dò hỏi của cậu ta. Cậu quay đầu, mỉm cười chào Omega kia, bề ngoài thì ung dung nhưng trong lòng đã nổi bão――
Cậu nhìn tôi làm gì? Sao không lên xe? Cứ nhìn tôi như vậy mà không động đậy thì ngượng lắm đấy. Đừng có bảo là vì xe của tôi mà bắt tôi chở cậu nhé. Cậu có quên rằng tôi là một đóa hoa mong manh có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào không...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT