Buổi tối lúc ngủ, Tô Duyệt ngồi ở trên ghế sô pha, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào chiếc giường lớn màu xám đậm.
Trước đó mặc dù cô đưa ra yêu cầu muốn lên giường lớn ngủ, nhưng trong lúc nhất thời, cô vẫn có chút không dám, dù sao cô chưa từng thử qua chung giường với một người đàn ông.
Bên trong phòng rất yên tĩnh, Giang Từ mặc vào áo ngủ màu đen.
Anh giống như thường ngày, nằm thẳng tắp xuống giường, chuẩn bị nghỉ ngơi.
"Anh để lại cho tôi một vị trí đấy." Tô Duyệt cắn cắn môi, nhìn người đàn ông nằm xuống chính giữa chiếc giường, cô nhịn không được mở miệng.
Dứt lời, cô từ trên ghế sô pha ôm lấy gối đầu, bước nhanh về phía giường, chỉ sợ đêm nay lại phải ngủ trên ghế sô pha.
Giang Từ nhắm mắt lại, khóe miệng giật giật: "Tôi cho rằng cô không có lá gan lên đây ngủ."
Tô Duyệt ôm gối đầu, mặt có chút nóng, cô quả thật hơi lo lắng, nhưng ngẫm nghĩ, một người mù như anh, chẳng lẽ còn có thể làm gì cô hay sao?
Chẳng qua lời như vậy, cô không dám nói ra khỏi miệng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play