Ngày hôm sau, mưa bên ngoài cửa sổ vẫn rào rào, giống như những mũi tên bạc, bắn rơi trên khung ô cửa thủy tinh, lạch cạch rung động.
Sắc trời tối tăm mờ mịt, không có chút dấu hiệu sáng sủa, mà lúc này trong phòng bệnh, bầu không khí càng thêm tĩnh mịch, an ổn.
Giường bệnh không quá lớn, hai người dựa sát vào nhau coi như vừa vặn ngủ được, Tô Duyệt bị ôm rất chặt, thân thể hơi chút di dịch, hai mắt chậm rãi mở ra, trong đôi con ngươi mang theo vài phần mơ màng.
Cô vô thức vươn tay, chạm đến vầng trán của Giang Từ, vẫn còn nóng một chút, cô thở phào một hơi, so với nhiệt độ nóng rực dọa người hôm qua, hiện giờ đã khá hơn nhiều.
Cô cẩn thận chuyển dịch cánh tay Giang Từ ra khỏi người mình, nếu là ngày thường, anh sẽ lập tức thức giấc.
Nhưng hôm qua anh cho rằng cô xảy ra chuyện, thần kinh căng thẳng, mệt mỏi một trận mà còn khiến vết thương bị nhiễm trùng, dẫn tới sốt cao, cũng khó trách lúc này anh vẫn còn ngủ say.
Ánh mắt rơi vào bàn tay băng bó vải trắng kín mít của anh, cô cúi đầu tới gần, nhẹ nhàng hôn một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play