Thay đổi lễ phục được may đo riêng, Tô Duyệt nhìn vào gương thoa son môi đỏ, trên khuôn mặt nhỏ cũng không còn lớp trang điểm nào.
Không phải cô lười, hơn nữa có thợ chuyên môn trang điểm, nhưng gương mặt này đã rất tinh xảo đẹp mắt, ngay cả làn da, so với phấn trang điểm kia còn trắng trẻo hơn, nếu thật sự dùng một lớp phấn lót, ngược lại sẽ che lấp làn da tươi sáng của cô.
Đôi môi căng mọng khẽ chu lên một cái, Tô Duyệt cười khẽ, môi đỏ răng trắng, đôi mắt sáng trong động lòng, cộng thêm lễ phục màu lam, làn váy lụa mỏng bên hông tựa như tầng nước bao phủ, cả người loá mắt khiến người không dời mắt nổi.
"Giang Từ, chúng ta đã có thể xuất phát."
"Cô rất vui vẻ?" Giang Từ đứng lên từ trên ghế sô pha, anh mặc trên người bộ âu phục màu đen vừa người, bên trong là áo sơ mi trắng, cả người lộ ra thon dài thẳng tắp, cực kỳ xuất sắc.
Cũng không biết có phải là ảo giác hay không, Tô Duyệt luôn cảm thấy vết sẹo trên mặt trái của Giang Từ dường như trơn nhẵn hơn một chút, thoạt nhìn không quá mức dữ tợn dọa người.
"Có sao?" Tô Duyệt cong môi, tham dự yến tiệc cô cũng không có bao nhiêu hứng thú, nhưng nếu trong yến tiệc có trò hay để xem, cô vẫn rất vui lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play