"Anh tự mở cửa ra lấy không được sao?" Tô Duyệt bất đắc dĩ nói.
"Tô Duyệt, cô biết rõ tôi là người mù." Trong nhà vệ sinh, người đàn ông miễn cưỡng nói ra.
Người đàn ông này, cả ngày treo ở bên miệng câu mình là người mù, anh có chỗ nào gọi là tự giác làm một người mù, có chỗ nào bi thương!
Tô Duyệt nhịn xuống xúc động muốn trợn trắng mắt, nếu anh đã không sợ ăn thiệt thòi, vậy cô còn cố kỵ gì nữa, dù sao bị nhìn cả người cũng không phải cô.
"Vậy bây giờ tôi mở cửa đi vào." Tô Duyệt mở miệng lần nữa.
Người đàn ông xùy một tiếng: "Chậm chạp."
Tô Duyệt một tay cầm quần áo, một tay khác vặn tay nắm cửa phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play