Đầu bắt đầu phảng phất đau nhức, ngay cả tiếng chuông cũng đã vang lên.
Tô Duyệt không nhịn được, khóe môi khẽ cong lên.
"Đi xuống!" Giang Từ không lộ biểu tình gì, giọng nói cũng lạnh lùng, Tô Duyệt lại chẳng thấy sợ, thậm chí còn vui vẻ muốn chết.
Cô ôm eo của anh, nỗ lực nhịn xuống muốn cười: "Được được được, bây giờ tôi đứng lên ngay. Đêm hôm khuya khoắt, anh đừng nóng giận mà."
Tô Duyệt buông tay đang ôm lấy Giang Từ: "Quần áo của anh ướt rồi, tôi lấy cho anh đồ mới."
Tô Duyệt để cốc sang một bên, sau đó chân chó đi tới tủ quần áo, nhanh chóng tìm một bộ ngủ màu đen khác cho Giang Từ, còn chạy vào nhà vệ sinh lấy một tấm khăn lông khô.
Tiếng chuông cảnh báo vẫn đang quanh quẩn trong đầu, Tô Duyệt biết Giang Từ còn chưa nguôi giận.
"Tóc của anh ướt hết rồi, tôi giúp anh lau khô." Tô Duyệt đi qua, rũ khăn lông lên trên đầu Giang Từ, động tác nhẹ nhàng lau giúp anh.
"Giang Từ, tôi không phải cố ý, anh đừng nên tức giận, được không?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT