Trước đó không lâu cô đã để người máy đến bên này ra không ít lương thực, giá cũng không tính đắt, mấy ngàn cân lương thực đều được mấy người này mua hết. Cho nên tuy cuộc sống mọi người cũng không dễ dàng, nhưng trong nhà chắc chắn vẫn có tích trữ lương thực, điều này cũng khiến cho cả vùng cũng yên ổn được chút.
Nói về Hàn Văn Hồng, anh ở bên này tắm rửa sạch sẽ, cả người đều nhẹ nhàng thoải mái, sau đó anh trực tiếp đến bách hóa tìm vợ của mình còn mang theo cái rổ đựng xà phòng và quần áo. Cũng không có cách nào, anh thật sự nghĩ đến vội vàng, cũng nhớ đến vội vàng, cái gì cũng không làm được, cái gì cũng không nói được, chỉ cần để anh đến gặp vợ mình là được rồi. Khi tên ngốc này đến thì Cố Lệ không có ở quầy bên này.
"Chị Hồng Hà, vợ của tôi đâu rồi?" Hàn Văn Hồng liền hỏi Lý Hồng Hà.
Lý Hồng Hà rất vui: "Văn Hồng về rồi sao? Trở về từ lúc nào vậy, Lệ Lệ đã qua chỗ thu mua bên kia rồi, cậu tạm thời ngồi ở đây đi!" Hàn Văn Hồng gật đầu, Lý Hồng Hà cũng bắt đầu nói chuyện với anh:
"Lúc này tình hình bên ngoài thế nào vậy? Tình hình thiên tai có giống bên này của chúng ta không?"
"Không có." Hàn Văn Hồng để cô ấy yên tâm: "Chúng ta bên này bị mưa đá, nhưng ở bên kia thì không, trên đường trở về tôi nhìn thấy rất nhiều ruộng nương, xem ra là chuẩn bị thu hoạch, tôi nghĩ cũng không bao lâu nữa lương thực tiếp tế cũng sẽ được đưa xuống."
Lý Hồng Hà vừa nghe sắc mặc cũng tốt lên không ít: "Hiện tại, bên này của chúng ta khan hiếm lương thực, đều đang chờ lương thực cứu tế đưa xuống đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play