Kiếm tu đêm đó chơi rất vui, bắt được không ít cá, Túc Huyền cũng chẳng ngăn cản, chỉ lặng lẽ nhìn nàng đùa nghịch. Hắn lên bờ, đưa số cá nàng câu được bỏ vào giỏ tre. Đến khi đêm khuya, kiếm tu cầm cây nứa chạy lên.
Quần áo còn ướt sũng, đôi chân trắng như ngọc bước lên phiến đá, nàng ngồi xổm xuống xem giỏ cá trước mặt hắn.
Tang Đại rất vui, hỏi: “Ta bắt được bao nhiêu con cá vậy?”
Túc Huyền ngồi trên tảng đá bên cạnh, giơ tay ra hiệu: “Một sọt đầy.” Nàng quá thông minh, vừa nghe đã hiểu, sau khi thành thạo thì gần như lần nào cũng bắt trúng.
Tang Đại không đi giày, ngồi xổm xuống đất đếm. “Mười bảy con!” Mắt Tang Đại sáng rực. “Liễu công tử không phải muốn ăn món cá rim sao, mang về nhờ Thúy Thược làm cho hắn.”
Túc Huyền cười gật đầu: “Cá do ngươi bắt, tùy ngươi định đoạt.”
Kiếm tu cười tít mắt, ngồi phịch xuống: “Thế chúng ta tối nay ăn thế nào đây? Nấu canh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT