Câu nói chưa kịp thốt ra khỏi miệng, Tống Tri Ý ngước mắt nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Triệu Hành, bỗng nhiên hiểu ra.
Nàng vừa đau lòng, vừa cảm thấy bất lực, không kìm được bước tới ôm lấy Triệu Hành, gương mặt mềm mại áp vào lồng ngực cứng rắn của hắn, nhẹ nhàng cọ cọ, khẽ nói: “Chàng từng khen ta là thiên sứ nhỏ mà mẫu hậu chàng phái đến, ta ước gì điều đó là thật, để ta có thể vẫy tay như thần tiên, biến mẫu hậu và muội muội của chàng trở về, còn có thể ở bên cạnh chàng.”
Triệu Hành mềm lòng thở dài, cúi mắt nhìn nàng, “Tri Ý à, chuyện này không có gì đâu, chuyện qua rồi hãy để nó qua đi, nàng đừng quá lo lắng cho ta. Nếu nàng thực sự không thể quên được, thì hôn ta một cái đi?”
Vừa dứt lời, môi mỏng lạnh lẽo của hắn đã chạm vào một làn môi ấm áp.
Tống Tri Ý nhón chân ôm lấy cổ Triệu Hành, hôn nhẹ lên môi hắn vài cái.
Ánh mắt Triệu Hành dần dần nhuốm ý cười.
Khánh ma ma vừa dọn xong thức ăn, định vào báo cho hai vị chủ tử, thấy vậy liền lặng lẽ đứng ngoài phòng, cảm khái lau nước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT