Tống Tri Ý từ trước ở nhà, ít nhiều cũng từng thấy nhị ca ca học cưỡi ngựa như thế nào, yếu lĩnh ghi nhớ trong lòng, chỉ là chưa tự mình thực hành thôi. Nhưng nàng biết việc này không thể nóng vội, trước tiên phải làm quen với con ngựa.
Bãi cỏ xanh mướt bên ngoài cung uyển, nàng nắm dây cương dắt ngựa đi chậm rãi, ngựa cúi đầu ăn cỏ, nàng cũng dừng lại.
Lạc Mi cười hì hì theo sau, Tống Tri Ý quay đầu liếc mắt, không vui hừ nói: “Ngươi đừng có nhìn chằm chằm ta nữa, về nói với hắn, ta biết chừng mực, sẽ không nhờ thị vệ dạy ta.”
Lạc Mi xấu hổ, thầm nghĩ hoàng tử phi đoán thật chuẩn! Nhưng nói cách khác, cũng chứng tỏ hai người tâm linh tương thông! Lạc Mi khéo léo nói: “Điện hạ sợ ngài ngã, phái nô tỳ theo bảo vệ thôi.”
Tống Tri Ý nghĩ nghĩ, ngầm đồng ý.
Dù sao nếu lại gặp phải mấy kẻ ăn chơi như Tấn tiểu công gia và Thế tử Tĩnh Dương Hầu, cũng thật phiền phức.
Đoàn người đi đi dừng dừng, xuyên qua rừng cây ven hồ đến một bãi cỏ rộng rãi râm mát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT