3.

Chàng trai cầm sổ ghi chép nhận thấy bầu không khí không đúng lắm, ho một tiếng, ra hiệu cho mọi người im lặng.

Dù sao chúng tôi còn có chuyện cần phải làm.

Cậu ta trịnh trọng tự giới thiệu bản thân, cũng đem tài liệu trong tay đưa cho tôi: “Chắc hẳn gần đây tiểu thư Hinata đã nghe nói về vụ án dị năng sinh sôi.”

“Hinata chỉ là bút danh, cứ gọi tôi là Morikawa là được rồi.” Tôi gật đầu, nhận lấy tài liệu.

“Có rất nhiều người đột nhiên sở hữu dị năng mà không thể giải thích được.” Kunikida đẩy kính mắt: “Nhưng những người đột nhiên sở hữu dị năng này đều có một điểm chung…”

Tôi tiếp lời một cách tự nhiên: “Bọn họ đều là người bị hại của một vụ án nào đó, hơn nữa thủ phạm của những vụ án đó đều chưa nhận được hình phạt xứng đáng.”

“Đúng, sau khi nạn nhân trong vụ án có được dị năng đều chọn cách trả thù ăn miếng trả miếng …”. Kunikida thở dài: “Cũng không biết bọn họ có được dị năng như thế nào khiến cảnh sát không có biện pháp gì trước cái loại không phải hiện tượng tự nhiên này. Cho nên chính phủ đem chuyện này giao cho tổ Trinh thám Vũ trang rồi.”

“Bây giờ dị năng trở thành củ cải trắng hết rồi.” Thiếu niên mũ rơm nói chen vào.

“Vậy làm sao các anh biết được bọn họ dựa vào dị năng để g/i/ế/t người?” Tôi hỏi.

“Đây là tin tức nội bộ, trong tài liệu có.” Kunikida giải thích: “Những người nhận được di năng đều biến mất khỏi thế giới  sau khi báo thù xong, không để lại một dấu vết nào."

4.

Ảnh, vân tay, tóc, toàn bộ những đồ dùng hàng ngày mà họ sử dụng đều biến mất. Ngoại trừ những người quen họ thì thậm chí họ còn không để lại bất kỳ bằng chứng nào về sự tồn tại của mình trên thế giới này.

Chỉ có thể đánh giá thi thể tại hiện trường và phương pháp g/i/ế/t người.

Tôi xem tài liệu rồi thở dài: “Việc này thật mơ hồ.”

Dazai nói đúng là không sai, thật sự là tài liệu tiểu thuyết rất tốt.

“Sao các anh không để cái tên Dazai này thử xem có thể vô hiệu hóa dị năng hay không?”

“Vô dụng.” Osamu Dazai nói đầu tiên: “Không có một chút dấu nào, tổn thương mà người bị hại nhận được là tổn thương thực tế, cũng không dùng dị năng. Dị năng thường chỉ dùng để lẻn vào hoặc hỗ trợ gây án."

“Dường như biết có người như tôi tồn tại vậy, cho nên vô cùng đề phòng tôi.” Anh ta nheo mắt lại.

Tôi chăm chú nhìn anh ta.

“Ồ, vậy sao.”

… vậy thì quá đáng tiếc.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play