Cô có thể nhìn ra được, Vương Tam Thủy có khuynh hướng hơi chán đời hậm hực, đối với người khác lạnh lùng, không quan tâm cực khổ, không thèm để ý tiền tài, cũng không thèm để ý có phải chịu đói chịu đòn hay không, mấu chốt là lại quá thông minh, khó nuôi.
Để ở Khương gia trước? Ba Khương, mẹ Khương sợ là không dạy được.
Vương Tam Thủy bị xoa đến buồn ngủ, lười biếng nói: “Chị, em đưa công việc của mẹ em cho chị, em ở trạm xe bán vé, công việc này là bồi thường cho em, chờ em mười sáu tuổi sẽ đưa cho em, hiện tại em tặng cho chị.”
Cho nên Thôi Mộng Nhu lần này đạp Vương Tam Thủy xuống sông, đúng là có tâm muốn dìm chết Vương Tam Thủy. Khương Mật tức giận!
“Tam Thủy, em không thể ở bên cạnh mẹ kế, bà ấy muốn lấy mạng em. Chị sẽ giúp em lấy lại tất cả những gì thuộc về em, chờ sau khi dưỡng tốt thân thể, chúng ta đi học.” Khương Mật nói: “Sau này không đi theo mẹ kế nữa, được không?”
Vương Tam Thủy vui rạo rực nói: “Em đều nghe chị, đến lúc đó chị đi làm, em ở nhà chờ chị tan tầm, làm đồ ăn ngon cho chị, hầm canh gà, nấu thịt kho tàu, nấu mì trứng gà, hầm canh trứng gà, em nhất định nấu sạch sẽ cho chị, để chị ăn cơm sạch sẽ thơm ngào ngạt, chờ ăn cơm, em nấu nước tắm rửa cho chị, chị nếu thích ai, em sẽ đi giúp chị lừa người về, chị đừng đi lăn cỏ lau, bẩn.”
Khương Mật: Ặc...…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play