Lần nữa gặp lại Nguyên Dao, Hứa Diệc lập tức lộ ra vẻ mặt kích động: “Sư muội, muội không sao chứ?”
Nguyên Dao hơi cong môi cười: “Sư huynh, ta rất ổn.”
Hứa Diệc sau khi vui mừng, lại trở nên áy náy: “Xin lỗi, sư muội. Hôm đó ta không chú ý đến muội, còn tin vào lời tiểu nhân...”
Nguyên Dao lắc đầu: “Không sao đâu, ta biết sư huynh là vì ta mà lo nghĩ. Hơn nữa, kẻ tiểu nhân đó đã bị Ninh Chiêu xử lý rồi.”
Hứa Diệc hơi sửng sốt, rồi sắc mặt trở nên phức tạp: “Ma Tôn... hắn đối với muội...”
"Chàng đối với ta rất tốt." Nguyên Dao ánh mắt mềm mại, “Chàng đã cứu ta nhiều lần. Thực ra, lúc đó ta định buông bỏ sinh mệnh, nhưng chàng vẫn kiên trì tìm cách cứu ta. Cho nên, sư huynh, huynh không cần lo lắng, không ai quý trọng ta hơn chàng.”
Hứa Diệc im lặng một lúc, rồi nhớ lại cảnh tượng hôm đó khi Nguyên Dao bất tỉnh. Khi đó, Ninh Chiêu, trong sự lo lắng và hoảng loạn, không còn chút dáng vẻ của một Ma Tôn mưu trí nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT