Nguyên Dao chợt có chút lo lắng: “Con không sao đâu, bác gái không cần phải đến tận đây đâu ạ.”
"Bác không sao mà!" Mẹ Từ nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng vỗ về. “Tu Bạch nhà bác bình thường toàn một mình, hiếm khi thấy nó quan tâm bạn bè. Bác đến xem thử cũng là điều nên làm mà!”
Nghe vậy, Nguyên Dao lập tức hiểu ra mẹ Từ đã hiểu lầm, liền vội vàng giải thích: “Thực ra con và Từ Tu Bạch cũng lâu lắm rồi không liên lạc. Trước đây bọn con cũng không thân lắm. Lần này nhờ cậu ấy giúp đỡ đã thấy ngại lắm rồi, bác đừng bận tâm con ạ.”
Bác Từ nhìn nét mặt căng thẳng của cô, dịu giọng trấn an: “Không sao đâu, con đừng căng thẳng, bác không có ý gì khác đâu.”
Nguyên Dao lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Mẹ Từ nhìn cô, trong lòng thầm mắng thằng con trai vô dụng của mình, rồi cười hòa nhã: “Vừa nãy bác nói linh tinh, mong con đừng để bụng. Bác chỉ là lo quá nên buột miệng thôi.”
Nguyên Dao hơi ngẩn ra: “Bác đang lo chuyện hôn nhân của Từ Tu Bạch ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play