"Vậy ngươi nói cho ta đây là đang làm cái gì?" Diệp Mộ Sanh đưa ngón tay dính máu tươi đến trước mặt Quân Khanh Mặc, hỏi.
Một khắc trước còn mặt không biểu cảm tự ngược, lúc này trong mắt Quân Khanh Mặc lại hiện lên vẻ khẩn trương, giọng nói có chút ấp úng: "Ta chỉ... chỉ là muốn..."
"Chỉ là muốn dùng cách này ngăn cản Hoa Dung Cao phát huy dược hiệu sao?" Diệp Mộ Sanh dùng ngón tay dính máu quệt lên đôi môi tái nhợt của Quân Khanh Mặc, nói xong câu đó rồi dịu dàng liếm nhẹ.
Hành động đột ngột của Diệp Mộ Sanh khiến Quân Khanh Mặc trở tay không kịp, cảm giác tê dại từ môi lan ra khắp cơ thể, hắn ngây ngốc nhìn chằm chằm khuôn mặt tinh xảo của Diệp Mộ Sanh, cả người ngây dại.
"Nhưng ngươi có biết cắt vết sẹo ra, ngâm nước nóng, chẳng những không thể giảm bớt dược hiệu của Hoa Dung Cao, ngược lại còn có thể khiến nó phát huy tác dụng nhanh hơn. Chỉ là quá trình so với bình thường sẽ thống khổ hơn rất nhiều lần." Diệp Mộ Sanh chạm môi mình vào môi Quân Khanh Mặc như chuồn chuồn lướt nước rồi rời đi, chỉ là tay vẫn xoa ngực hắn.
Diệp Mộ Sanh sờ sờ khuôn mặt Quân Khanh Mặc, cảm nhận được cơ thể hắn run rẩy, y ngẩng đầu hỏi: "Nói cho ta biết vì sao ngươi không chịu xóa vết sẹo?"
Nhìn chằm chằm Diệp Mộ Sanh mặt ửng hồng, Quân Khanh Mặc siết chặt hai tay thành nắm đấm, chống ra sau, trong mắt chớp động vẻ do dự, mím môi, rất lâu không lên tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT