Bầu trời đêm tựa tấm màn nhung xanh đen, điểm xuyết vô vàn vì sao lấp lánh, ánh trăng mờ ảo rải xuống, nghiêng chiếu lên bóng người trên mái hiên.
Thu Chỉ Vọng và Quân Khanh Mặc một trái một phải đứng trên mái hiên, bảo vệ ở giữa Diệp Mộ Sanh đang ngồi xếp bằng gảy đàn trong bộ hồng y. Khóe miệng Diệp Mộ Sanh nở nụ cười quyến rũ lòng người, ngón tay trắng nõn lướt nhẹ trên dây đàn.
Tiếng đàn du dương uyển chuyển vang vọng trong đêm tối, khiến người không khỏi mê đắm sâu sắc, chìm đắm trong âm thanh êm tai.
Người luyện võ vốn dĩ thị lực hơn người thường, bởi vậy dù cách một khoảng cách, lại thêm đêm tối, Kỳ Đình Tuyết vẫn có thể lờ mờ nhìn thấy dung mạo Diệp Mộ Sanh trên mái hiên xa xa.
Kỳ Đình Tuyết trừng lớn mắt, kinh hãi nhìn về phía xa, người mặc y phục đỏ kia sao nhìn giống Diệp Mộ Sanh đến vậy? Sao có thể!
Từ từ, nếu hắn chính là Diệp Mộ Sanh, vậy hai người bên cạnh hắn là ai, Thu Chỉ Vọng cùng ai?
Đột nhiên sắc mặt Kỳ Đình Tuyết thay đổi, không kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng xoay người hô lớn với người Kỳ gia phía sau: "Đừng nghe tiếng đàn này, mau dùng nội lực ngăn cách tiếng đàn! Đem đàn của ta mang lại đây!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play