Với những lời Diệp Mộ Sanh nói, Hà Giang Sầu tựa như đang nghe một chuyện cười vậy. Y cười lạnh lên tiếng: “Ha, buồn cười. Ngươi nghĩ ngươi quỳ lạy ta, ta sẽ tha cho các ngươi? Nếu ngươi cũng biết Diệp cẩu tặc nợ chúng ta, vậy ngươi hãy mang cái đầu của y đến đây cho ta xem, bằng không ta làm sao thấy được ngươi đối với Cảnh Triệt là thật lòng.”
Hà Giang Sầu vừa dứt lời, Diệp Mộ Sanh còn chưa kịp mở miệng, Cảnh Triệt đã lên tiếng: “Sư phụ, Điện hạ có thật lòng với con hay không, Cảnh Triệt tự cảm nhận được. Người làm như vậy… cũng quá ép buộc y rồi…”
Điện hạ có thể chấp nhận thân phận của hắn đã là điều hắn mãn nguyện…
Sao sư phụ còn…
Diệp Mộ Sanh kéo tay Cảnh Triệt, đối diện với ánh mắt không vui của Hà Giang Sầu, y nhẹ nhàng lắc đầu bất lực nói: “Xin lỗi Quốc sư, phụ hoàng tuy có lỗi, nhưng dù sao cũng là cha ruột của ta, người đã sinh thành dưỡng dục vãn bối, xin thứ lỗi cho vãn bối không thể làm được.”
Trong mắt y, so với Diệp Huyễn, người y yêu thương tự nhiên quan trọng hơn.
Nhưng tạm thời không nói đến việc liệu nam nữ chính có đến được với nhau hay không, chỉ cần nói nếu Diệp Huyễn chết, thiên hạ đang yên bình, phồn vinh sẽ ra sao? Những phi tần, hoàng tử, công chúa vô tội trong hậu cung sẽ phải làm gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT