“Ha, một tiếng là Điện hạ, ngươi đúng là trung thành thật đấy!” Vẻ mặt đầy nếp nhăn của Hà Giang Sầu dần lộ ra sự bi thương. Y hít một hơi thật sâu rồi thở dài, cánh tay run rẩy xoay mình, hướng về một khoảng đất trống phía xa.
Nhìn lên bầu trời xanh biếc, Hà Giang Sầu trước mắt mọi người, buông nắm đấm đang siết chặt, "bịch" một tiếng, quỳ gối xuống đất: “Hoàng thượng, Hoàng hậu à!”
“Quốc sư!”
“Sư phụ người…” Cảnh Triệt kinh ngạc trước hành động quỳ xuống đột ngột của Hà Giang Sầu. Hắn vốn định tiến tới đỡ y dậy, nhưng lại sợ rằng vừa rời đi, Liễu Kỳ và những người khác sẽ làm hại Diệp Mộ Sanh. Vì thế, hắn siết chặt nắm tay, cố nén lại.
Hắn vốn đã nói muốn để sư phụ an hưởng tuổi già, vậy mà giờ lại khiến y thành ra thế này. Nhưng hắn cũng không thể làm tổn thương Điện hạ.
Là hắn có lỗi với sư phụ…
Thế nhưng, Hà Giang Sầu dường như không nghe thấy mọi người đang gọi mình. Y ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm: “Hoàng thượng, Hoàng hậu, cùng với các tướng sĩ nước Ích đã chết. Là ta Hà Giang Sầu vô dụng, ta có lỗi với mọi người, đã không dạy dỗ tốt hoàng tử, dẫn đến việc y trở thành bộ dạng như ngày hôm nay!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT