Sau khi dùng bữa xong, Cảnh Triệt gọi người phục vụ mang đồ ăn thừa xuống, tiện thể nhờ họ mang nước ấm lên để tắm rửa. Diệp Mộ Sanh đi lại bất tiện nên việc tắm rửa đương nhiên do Cảnh Triệt đảm nhận.
Nhìn những vết xanh tím trên người Diệp Mộ Sanh, đáy mắt Cảnh Triệt lóe lên một tia màu tím. Đầu ngón tay hắn nhẹ nhàng lướt qua những dấu hôn đó, Cảnh Triệt mím môi từ từ nói: “Điện hạ, xin lỗi người. Lần sau thuộc hạ sẽ kiềm chế bản thân.”
Đều là hắn đã gây ra những dấu vết này trên cơ thể vốn trắng nõn, mịn màng của Điện hạ…
Tuy nhiên, những dấu vết này lại làm Điện hạ trông càng thêm mê người…
“Không sao cả…” Diệp Mộ Sanh ngồi trong thùng gỗ, toàn thân trần truồng, mái tóc đen dài bồng bềnh trên mặt nước. Thấy vẻ mặt tự trách của Cảnh Triệt, y bất lực lắc đầu: “Những cái này có là gì đâu, ngươi không cần xin lỗi…”
Vừa dứt lời, nhận thấy sự kiên định trong ánh mắt của Cảnh Triệt, Diệp Mộ Sanh đỏ ửng tai, kéo tay hắn đang lau người cho mình, rũ mi nói với vẻ hơi ngượng ngùng: “Hơn nữa ngươi cũng không cần kiềm chế…”
Mặc dù đôi khi y nói không cần, nhưng thực tế thì vẫn rất thoải mái… Nếu Cảnh Triệt thật sự kiềm chế, vậy thì…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play