“Cũng không phải ngươi sở cầu…” Hà Giang Sầu cau mày, khuôn mặt đầy nếp nhăn lộ rõ vẻ không vui. Ông trừng mắt nhìn Cảnh Triệt, ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thấu hắn, nghiến răng nghiến lợi lặp lại lời Cảnh Triệt vừa nói.
Cái gì mà không phải thứ Triệt Nhi mong cầu! Họ đã khổ tâm gây dựng nhiều năm như vậy, là để giết Diệp Huyễn, phục hưng Ích quốc, và đưa Triệt Nhi lên vị trí tôn quý nhất thế gian này! Vậy mà bây giờ Triệt Nhi lại không muốn vị trí đó! Thế thì Ích quốc huy hoàng phồn vinh của họ phải làm sao, cứ để nó vĩnh viễn biến mất sao?!
Không thể nào! Chắc chắn là không thể!!
Thấy Hà Giang Sầu tức đến nỗi gân xanh trên trán nổi lên, trong mắt Cảnh Triệt thoáng hiện một tia áy náy. Hắn hơi quay đầu, cầm lấy ấm trà trên bàn, rót cho Hà Giang Sầu một ly trà: “Sư phụ, uống một ngụm trà đi ạ.”
Sư phụ đã có tuổi, vậy mà hắn còn chọc giận ông… Nhưng nếu hôm nay không nói chuyện này, chờ đến khi sư phụ bắt đầu hành động thì đã quá muộn.
Dù trong lòng Hà Giang Sầu có tức giận đến đâu, ông cũng không nỡ nổi nóng với Cảnh Triệt – người đã phải chịu khổ từ nhỏ. Ông trừng mắt nhìn Cảnh Triệt một cái, rồi cầm chén trà lên uống cạn một hơi, muốn mượn đó để dằn xuống cơn giận trong lồng ngực.
Không thể giận Triệt Nhi! Không thể giận Triệt Nhi! Đứa trẻ này mấy năm nay cũng không dễ dàng!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play