Diệp Mộ Sanh cười từ chối: “Không cần, bản điện muốn Cảnh Triệt giúp ta buộc cơ.”
Liên Kiều bất đắc dĩ, đành thu tay lại đứng sang một bên. Haiz, trước đây Điện hạ rất ỷ lại vào nàng, giờ thì việc gì cũng có tiểu Cảnh Triệt giúp làm. Nhưng tiểu Cảnh Triệt là một đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, Điện hạ thích cũng là điều bình thường.
“Tiểu Cảnh Triệt, bản điện sẽ cầm cái này giúp ngươi.” Dứt lời, Diệp Mộ Sanh vươn tay lấy cành cây trong tay Cảnh Triệt.
Cảnh Triệt xoa xoa tay vào y phục, sau đó mới đưa tay ra, chạm vào dây buộc lỏng lẻo dưới cổ Diệp Mộ Sanh, ngập ngừng nói: “Điện hạ, thuộc hạ có lẽ buộc không được đẹp lắm…”
Diệp Mộ Sanh cười lắc đầu nhỏ: “Không sao cả, chỉ cần Cảnh Triệt buộc, trong mắt bản điện đều là đẹp nhất.”
Cảnh Triệt nghe vậy, đôi mắt rũ xuống thoáng qua một tia khác lạ, ngay sau đó lại trở lại vẻ bình tĩnh. Hắn lên tiếng, rồi bắt đầu buộc dây áo choàng cho Diệp Mộ Sanh.
Hắn cẩn thận buộc một chiếc nơ con bướm ngay ngắn, rồi sửa lại hai bên cho bằng nhau, không nếp nhăn. Buộc xong, Cảnh Triệt mới rụt tay lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play