Nghe Diệp Mộ Sanh nhắc đến mình, Cảnh Triệt vội vàng vén vạt áo quỳ xuống, cúi đầu cung kính nói: “Cảnh Triệt tham kiến Hoàng hậu nương nương.”
Lâm Oản Luyện gật đầu, nắm bàn tay nhỏ của Diệp Mộ Sanh, nói: “Ừm, ngẩng đầu lên, để bản cung xem thử Mộ Nhi đã chọn được một thị vệ như thế nào.” Nàng cứ nghĩ Mộ Nhi chỉ đi xem cho vui, không ngờ lại sớm mang về một tiểu thị vệ.
Thấy Cảnh Triệt từ từ ngẩng đầu, Lâm Oản Luyện mỉm cười, đôi mắt phượng tuyệt đẹp liếc nhìn Cảnh Triệt từ trên xuống dưới.
Lâm Oản Luyện là mẹ ruột của Thái tử, lại là Hoàng hậu nương nương. Diệp Mộ Sanh hiểu rằng để Cảnh Triệt thực sự được ở lại cung Thái tử, vẫn phải vượt qua ải của Hoàng hậu.
Bởi vậy, trong lúc Lâm Oản Luyện đánh giá Cảnh Triệt, Diệp Mộ Sanh khẽ lay cánh tay nàng, nở nụ cười ngoan ngoãn nói: “Mẫu hậu, nhi thần đã nói với người rồi, Cảnh Triệt lợi hại lắm. Khi nhi thần đến sân huấn luyện, các thị vệ khác đều không kiên trì được mà ngã xuống, chỉ có một mình Cảnh Triệt là còn đứng thẳng thôi.”
“Oa, lợi hại vậy sao!” Lâm Oản Luyện cười theo ý Diệp Mộ Sanh. Thấy Cảnh Triệt có ngũ quan đoan chính, mày kiếm mắt sáng, còn nhỏ tuổi mà vẻ mặt đã bình tĩnh, điềm đạm, là một mầm non không tồi, nàng hài lòng gật đầu.
Tiểu thị vệ này xem ra cũng không tệ… Tuổi nhỏ mà đã xử sự không kinh, bình tĩnh, là một người đáng tin cậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play