Tuyết càng lúc càng rơi dày, không hề có ý định dừng lại. Tuyết trắng bay lả tả trong không trung, tựa như những chùm lông ngỗng trắng muốt, nhẹ nhàng bay lượn, mơ màng như say.
Tuyết đẹp, nhưng không phải ai cũng có thời gian và tâm trí để thưởng thức. Với những đứa trẻ ở sân huấn luyện thị vệ, màn tuyết trắng bay khắp trời này tựa như một cơn ác mộng. Bởi vì trong khi người khác trốn trong phòng tận hưởng hơi ấm từ lò sưởi, thì họ lại phải mặc y phục mỏng manh, đứng tấn, tay cầm những chiếc thùng gỗ đã đóng băng, cắn răng đứng trên tuyết.
Trên sân huấn luyện phủ đầy tuyết, một hàng thiếu niên khoảng mười mấy tuổi đang đứng. Ai nấy đều mặc áo bông mỏng, má và mu bàn tay đỏ tím vì lạnh, nhưng vẫn cắn răng kiên trì, không dám lơ là chút nào.
“A, ta… ta không chịu nổi nữa rồi.” Lúc này, một thiếu niên đứng ở giữa, thân hình hơi béo, không thể trụ vững. Cơ thể cậu lảo đảo, chiếc thùng gỗ trong tay rơi xuống tuyết tạo ra một tiếng động lạnh lẽo.
Theo tiếng động đó, ngày càng nhiều thiếu niên không thể kiên trì được nữa, bắt đầu lắc lư, lung lay sắp đổ.
Nhưng thiếu niên đứng thứ hai từ cuối hàng bên phải lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những gì đang xảy ra. Cậu có một thân hình săn chắc, mày kiếm mắt sáng. Dù khuôn mặt đã đỏ bừng vì lạnh, cậu vẫn cầm chắc thùng gỗ, đứng tấn rất chuẩn, đôi mắt kiên nghị nhìn thẳng về phía trước, không hề nhúc nhích.
Khi những thiếu niên khác đã ngã xuống, cậu vẫn đứng vững. Có người vỗ vỗ lớp tuyết trên mông đứng lên, kinh ngạc nói: “Mọi người xem, lại là thằng nhóc Cảnh Triệt này kiên trì đến cuối cùng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play