Lời Diệp Mộ Sanh vừa dứt, trong mắt Quân Khanh Mặc hiện lên vẻ kinh ngạc, vẻ mặt lạnh nhạt xuất hiện vết rạn. Hắn vốn cho rằng Diệp Mộ Sanh muốn nói những lời lẽ đạo đức của thầy thuốc, nào ngờ Diệp Mộ Sanh lại nói coi trọng hắn!?
Quân Khanh Mặc nhanh chóng giấu đi vẻ kinh ngạc trong mắt, khóe môi khẽ nhếch, cười lạnh nói: “Coi trọng ta? Vừa rồi không biết ai nói ta lấy oán báo ân, lòng dạ rắn rết. Ngươi là thần y cứu đời, lại coi trọng ta, một kẻ xấu xa này sao?”
“Vừa rồi ta cũng nói ta không phải người tốt, danh xưng thần y ta cũng không dám nhận, bởi vì rất nhiều khi ta cứu người đều có mục đích. Ta là người xấu, ngươi là người xấu, vậy người xấu coi trọng người xấu, hết sức bình thường!” Diệp Mộ Sanh bĩu môi nói.
“Ngươi và ta đều là nam tử.” Quân Khanh Mặc không hề bị lời Diệp Mộ Sanh lay động, đề phòng hắn, để ngừa Diệp Mộ Sanh giả vờ.
Quân Khanh Mặc lớn lên ở Ma giáo hắc ám, tự nhiên từng thấy hai nam tử ở bên nhau, huống hồ phụ thân hắn còn từng nuôi nam thiếp. Hắn nói vậy chỉ là thử Diệp Mộ Sanh.
Mắt đào hoa của Diệp Mộ Sanh lóe lên, hàm răng khẽ mở, giọng nói dịu dàng như gió xuân lướt qua mặt nước lại ẩn chứa sự dụ hoặc từ miệng hắn truyền ra: “Ta có sở thích đoạn tụ.”
“Vậy ngươi cũng biết ta là ai?” Ánh mắt Quân Khanh Mặc càng thêm sâu thẳm, hừ lạnh một tiếng, bàn tay lại lần nữa trượt xuống cổ Diệp Mộ Sanh…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT