"Không có gì." Diệp Mộ Sanh khóe môi hơi nhếch lên, rõ ràng là đang cười, nhưng đáy mắt lại thấm đẫm ý lạnh.
Chỉnh anh đúng không?
Diệp Mộ Sanh hai tay chống xuống đất chậm rãi bò dậy, đồng thời khóe mắt liếc thoáng qua, nhân lúc Kỳ Phong còn đang nằm bệt trên mặt đất không nhúc nhích, trực tiếp một chân dẫm trúng bàn tay mà Kỳ Phong vừa dùng để che chở cậu.
Kỳ Phong đang định đứng dậy, mặt mày hớn hở nhìn chằm chằm Diệp Mộ Sanh, nhưng một cơn đau nhẹ truyền đến từ bàn tay khiến thân thể anh khựng lại. Ánh mắt nhìn lại, Diệp Mộ Sanh lại vờ như không biết, đang nghiêm túc phủi bụi bặm.
Này, giận rồi sao?
Cảm giác được sức nặng trên bàn tay càng lúc càng lớn, Diệp Mộ Sanh dồn toàn bộ trọng lượng cơ thể vào chân phải. Kỳ Phong hơi nhướn người, hàng lông mày nhếch lên, giọng nói pha chút bất lực: "Bạn học Diệp, chân em có đau không?"
Nghe Kỳ Phong nói vậy, đôi mắt đào hoa của Diệp Mộ Sanh khẽ chuyển, ánh mắt lướt qua bãi cỏ, bình tĩnh dời chân đi, giọng điệu thản nhiên không chút để ý nói: "Xin lỗi bạn học Kỳ, vừa rồi tôi không nhìn thấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT