Ở lại phòng ngủ cũ của Diệp Mộ Sanh một lát, Kỳ Phong liền xách đồ vật khóa cửa lại, mặt trầm trọng đi xuống lầu.
Ở dưới lầu, Kỳ Phong tình cờ gặp lại bà cụ đã chỉ đường cho anh. Thế là Kỳ Phong nhếch khóe môi, lần nữa nở nụ cười, gọi bà cụ lại, đưa cho bà những món đồ mà anh vốn định tặng Diệp Mộ Sanh.
Diệp Mộ Sanh đã đi đâu mất rồi, Kỳ Phong ở lại đây cũng chẳng có ý nghĩa gì, liền bắt taxi về nhà.
Đang chơi cờ trong sân với một lão chiến hữu, Kỳ lão nhìn thấy cháu trai mình đã về, cười hì hì gọi tên Kỳ Phong: "Tiểu Phong, về rồi đấy à."
"Vâng, ông nội." Kỳ Phong gật đầu, nở nụ cười gật đầu với Kỳ lão, ngay sau đó lại đưa mắt nhìn sang Hạ lão bên cạnh: "Chào ông Hạ."
Hạ lão cười lớn, ánh mắt sắc bén nhìn từ trên xuống dưới thân hình thẳng tắp, trẻ tuổi nhưng khí chất uy nghiêm, khí phách lăng liệt của Kỳ Phong, Hạ lão hài lòng gật đầu: "Tiểu Phong sắp khai giảng rồi nhỉ."
Kỳ Phong gật đầu, trả lời: "Vâng, ngày kia cháu đi rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play