"À..." Diệp Mộ Sanh dùng sức kéo tay Kỳ Phong ra, đôi mắt đào hoa ánh lên vẻ chán ghét không thể che giấu, lạnh lùng nói: "Đó là tôi phòng vệ chính đáng, anh mà còn quấy rầy tôi nữa thì tôi sẽ báo cảnh sát đấy."
Kỳ Phong nghe vậy cười khinh thường, nhướn hàng lông mày kiếm tuấn tú, ánh mắt sâu thẳm lướt qua khuôn mặt Diệp Mộ Sanh, rồi trở tay đè tay cậu vào tường, khinh miệt nói: "Báo cảnh sát à, em cứ thử kêu cứu ngay bây giờ đi, bảo mấy cô kia báo cảnh sát xem. Nhưng em không thấy xấu hổ khi để họ nhìn thấy cảnh một người đàn ông to lớn như em bị một người đàn ông khác đè dưới thân sao?"
"Cái này có gì mà ngại, thà vậy còn hơn bị anh trêu đùa!" Trong tư thế này, Diệp Mộ Sanh hoàn toàn ở thế yếu, không tiện giãy giụa, chỉ có thể lạnh lùng trừng mắt nhìn Kỳ Phong.
Kỳ Phong hừ một tiếng, cúi đầu vùi vào cổ vai Diệp Mộ Sanh, đôi môi mỏng nhạt màu cọ qua làn da mịn màng, một tay khác cũng xoa mông Diệp Mộ Sanh, trong mắt chứa ý cười nói: "Vậy thì em cứ kêu đi, để họ vào xem em bị đàn ông chơi như thế nào."
Mặc dù Diệp Mộ Sanh vừa rồi nói vậy, nhưng khi tưởng tượng ra vẻ mặt của người khác sau khi thấy tư thế hiện tại của hai người, hàng mi dài cong đậm như cánh bướm khẽ run lên, anh ta do dự một lát, trong đôi mắt đào hoa dâng lên một tia khuất nhục, cuối cùng vẫn không lên tiếng.
Bị người khác nhìn thấy tư thế này của họ, người khác sẽ nghĩ gì về cậu...
Vô dụng như vậy, bị đàn ông đè...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play