Ngôi nhà mà nguyên chủ thuê cách quán bar khá xa và rất hẻo lánh. Diệp Mộ Sanh đi bộ nửa tiếng đồng hồ mới rẽ vào một con hẻm cũ nát.
Vì men say còn vương lại, đầu Diệp Mộ Sanh nặng trĩu, cảnh giác giảm xuống. Hơn nữa bóng đêm tối tăm, Diệp Mộ Sanh suốt đường đi không hề phát hiện có người theo sau mình.
Vừa bước vào hẻm nhỏ, Diệp Mộ Sanh bất ngờ lảo đảo. Kỳ Phong hoảng hốt bước ra, lập tức chạy vội đến, nhưng thấy Diệp Mộ Sanh kịp thời vịn tường giữ vững cơ thể, Kỳ Phong dừng bước, nhanh chóng trốn vào sau một bức tường nhô ra gần đó.
Đêm khuya tĩnh lặng, Diệp Mộ Sanh mơ hồ nghe thấy tiếng bước chân. Cậu lại nghĩ đến nơi ở này cá mè lẫn lộn, có rất nhiều côn đồ các loại, liền cắn môi khẽ quay đầu nhìn ra phía sau.
Xác định phía sau không có bóng người nào, trái tim đang treo ngược của Diệp Mộ Sanh cuối cùng cũng thở phào.
Nguyên chủ ở nơi này, vì mặt đẹp da trắng, lại là một mình, không biết đã bị người ta trêu chọc bao nhiêu lần. Hơn nữa, chuyện xảy ra với nguyên chủ lại chính là vào ngày mốt, ở khu phố này…
Mặc dù may mắn không có ai, nhưng Diệp Mộ Sanh đột nhiên cảm thấy một trận buồn nôn xộc lên dạ dày, đầu óc choáng váng, ngực buồn bực vô cùng khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT