Không quyền thế, lại đang cần tiền lương để đóng học phí và chi phí sinh hoạt, Diệp Mộ Sanh cuối cùng vẫn phải thỏa hiệp, đi theo giám đốc đến căn phòng mà Kỳ Phong và bạn bè đã đặt.
Trước khi gõ cửa, giám đốc vẻ mặt lo lắng sốt ruột dặn dò Diệp Mộ Sanh: “Lát nữa nếu họ ôm hay hôn em, có thể nhịn thì cứ nhịn, đừng xung đột trực diện với họ. Nhưng em yên tâm, dù sao họ vẫn còn đi học, trong nhà có người quản, sẽ không quá đáng đâu.”
“Ừm.” Dù ngoài mặt mỉm cười, nhưng trong lòng Diệp Mộ Sanh lại lạnh giá, thầm phản bác lời giám đốc. Chạm và ôm đã là giới hạn của cậu, cậu có thể chịu đựng được, nhưng nếu là hôn, trong lòng đã có người rồi, cậu thật sự không thể chịu nổi…
Giám đốc gõ cửa, cánh cửa nhanh chóng mở ra, một gương mặt quen thuộc từ trong phòng ló ra.
Hạ Lý dựa vào khung cửa, nhìn Diệp Mộ Sanh đứng sau giám đốc, miệng tròn xoe, huýt sáo một cách lưu manh, cười nói: “Nha, đến rồi à!”
“Hạ Thiếu.” Giám đốc gật đầu, vẻ mặt nịnh nọt, cười hì hì.
Ánh mắt Diệp Mộ Sanh dừng lại trên mặt Hạ Lý vài giây, khóe môi nhếch lên một đường cong lười biếng quyến rũ, nhưng sự chán ghét trong mắt đào hoa chợt lóe lên rồi biến mất, không ai nhận ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT